Người đàn bà uống rượu
Giới thiệu
Thể loại : Chính kịch
Tác giả : Nhà văn Hữu Ước
Đạo diễn : Nghệ sỹ Quốc Thảo - CVNT: NSND Hồng Vân
Diễn viên : Minh Nhí, Hoà Hiệp, Kim Huyền, Bá Thắng, Cung Phong, Minh Phương, Diệp Tiên, Lê Lộc, Đinh Mạnh Phúc, Lạc Hoàng Long, Xuân Nghị, Minh Nga...
Duyên, một cô quân y giỏi nghề, sống cùng các chị em trong tiểu đội giữa rừng Trường Sơn. Những cô gái tuổi đôi mươi chỉ biết đến bom đạn, máu me và cái chết nhưng cô vẫn hồn nhiên ca hát, vui đùa dẫu chẳng biết ngày mai ai còn, ai mất. Duyên hiến dâng đời con gái cho một chiến sĩ cảm tử tên Hữu để giữ lại giọt máu cho gia đình anh trước khi anh ra trận. Từ đó cô bị kỷ luật, đuổi về địa phương.
Vào thời bình, cô trở thành người quét dọn vệ sinh trong một nông trường hẻo lánh. Với vỏ bọc gai góc, Duyên không gây được thiện cảm với đồng nghiệp. Cô phải bị mọi người gièm pha vì tội "chữa hoang". Hằng ngày cô chỉ biết say xỉn, nhưng có ai biết rằng, chỉ khi nào có rượu cô mới có thể sống lại với những hồi ức kháng chiến của mình. Nơi đó, có những cô gái quân y ngày đêm chăm sóc những người lính Trường Sơn trong thời kì chống Mĩ. Cũng tại nơi đó, đã có những tiếng cười trong trẻo, những câu chuyện đời lính, những khát khao được yêu thương được sống trong hạnh phúc hòa bình. Cuộc sống của mẹ con Duyên tưởng rơi vào tuyệt vọng nếu như giám đốc nông trường không nhận ra cô chính là đồng đội năm xưa ở chiến trường Trường Sơn...
Kịch bản Người Đàn Bà Uống Rượu do nhà văn - Trung tướng Hữu Ước viết từ năm 2004. Đây là câu chuyện về thân phận con người trong cuộc chiến. Tác giả phê phán kỷ luật quân đội cứng nhắc, nơi cố gắng biến con người thành những cổ máy vô tri, vô giác. Trong giai đoạn đó, người ta buộc phải quên đi nhu cầu tất yếu của bản thân như là tình yêu, tình dục để cống hiến cho mục tiêu duy nhất là giành chiến thắng trước kẻ thù. Thế nhưng con người dù trong hoàn cảnh nào vẫn không thể biến thành gỗ đá mà luôn có xúc cảm bản năng rất người. Hơn nữa, vở kịch như một lời nhắc nhở với những thế hệ trẻ hôm nay, đang sống trong hòa bình, phải biết yêu thương, trân trọng với những gì mình đang có, và đặc biệt phải có trách nhiệm của chính bản thân và hành động của mình
"Trường Sơn Ðông, Trường Sơn Tây
Bên nắng đốt, bên mưa quây.
Em dang tay, em xòe tay
Chẳng thể nào mà xua tan mây
Mà chẳng thể nào mà che anh được..."